Phong cách giao diện phẳng không chỉ đơn thuần là một xu hướng, đó là mong muốn tập trung vào chức năng, nhằm gạt bỏ những chi tiết thừa, không liên quan đến chức năng.
Thiết kế đích thực / Artwork: Luongdoo
Trong thế kỉ 19, khi cơ chế sản xuất hàng loạt cho phép các sản phẩm trang trí được tạo ra một cách nhanh chóng với giá thành rẻ dẫn đến những sản phẩm đi ngược lại với xu hướng thiết kế tiện dụng. Một điều tương tự xảy ra trong những năm gần đây khi mà ngành in và công nghệ tạo kiểu dáng phát triển mạnh mẽ cho phép các nhà thiết kế sáng tạo ra nhiều giao diện trực quan phong phú hơn, dẫn đến thái quá về phong cách và thiết kế mô phỏng (skeuomorphic) .
Với mong muốn hướng đến sự tiện dụng phù hợp với thực tế, vào thế kỉ 19, phong trào thiết kế hiện đại đã giảm bớt các yếu tố trang trí cầu kì giúp cho thiết kế trở nên phù hợp hơn với thời đại sản xuất hàng loạt. Ngày nay, chúng ta cũng đang hướng đến xu hướng Giao diện phẳng, loại bỏ các yếu tố dư thừa, màu sắc đơn giản, trung tính, tập trung vào nội dung hơn.
Sự ra đời của nền thiết kế hiện đại
Năm 1908, Adolf Loos, một kiến trúc sư nổi tiếng người Áo, đã viết một bài luận có tựa đề khá khiêu khích là Ornament and Crime. Đồng thời, là một người theo xu hướng thiết kế hiện đại, ông đã khẳng định: “Một nền văn hóa lạc hậu chính là một căn bệnh”. Sau 3 năm, bản thân ông đã buộc mình từ bỏ những ý tưởng mình theo đuổi, những ý tưởng của ông không được nền văn hóa lúc bấy giờ chấp nhận. Thậm chí còn táo bạo hơn, Loos khẳng định: “Càng phô bày, trang hoàng lộng lẫy bên ngoài thì lại càng hạ thấp tiêu chuẩn của một người. Tìm kiếm cái đẹp trong hình thức thay vì làm cho nó phụ thuộc quá nhiều vào vỏ bọc trang trí bên ngoài là mục tiêu mà nhân loại hướng tới”.
Điều gì đã châm ngòi cho một cuộc tấn công vào lĩnh vực trang trí?
Sự ra đời của động cơ hơi nước đã mở ra một kỷ nguyên mới cho nền công nghiệp sản xuất hàng loạt. Như nhà phê bình nghệ thuật Frank Whitford viết :“Theo định hướng máy hơi nước có thể đóng dấu, cắt và tạo kiểu dáng cho gần như bất kỳ loại vật chất nào nhanh hơn và liên tục hơn so với bàn tay con người. Sản xuất cơ giới đồng nghĩa với việc giá thành thấp hơn và lợi nhuận cao hơn”.
Khi nền sản xuất chuyển dần sang công nghiệp hóa thì kiểu dáng của sản phẩm hầu như không còn được coi trọng. Hầu hết các sản phẩm từ các công trình xây dựng, đồ nội thất cho đến vải vóc và dao kéo đều được trang hoàng cầu kì, bắt mắt theo như tinh thần của thời kỳ Phục Hưng.
Một cái giá để bút được trưng bày tại buổi Triển lãm lớn của năm 1851, một buổi lễ ra mắt những sản phẩm tốt nhất đến từ khắp nơi trên thế giới. Giá trị sử dụng của các món đồ trang trí ở đây khá cực đoan.
Trong lịch sử, các sản phẩm thủ công là biểu tượng cho sự giàu có và sang trọng. Với sự ra đời của máy móc, các sản phẩm được ưa chuộng sẽ được sản xuất nhanh chóng với giá thành rẻ hơn rất nhiều. Thay vì dừng lại suy nghĩ và tạo ra những ý tưởng phù hợp nhất cho việc sản xuất hàng loạt thì các nhà sản xuất đã chớp lấy thời cơ để sao chép lại những mẫu mã có sẵn nhằm giảm giá thành. Kết quả là cho ra đời hàng loạt những sản phẩm sặc sỡ lòe loẹt và kém chất lượng , cái mà Adolf Loos cùng với những người tiên phong khác của thiết kế hiện đại kiên quyết chống lại.
Trong The Decorative Art of Today, kiến trúc sư nổi tiếng Le Corbusier thẳng thừng khẳng định rằng những thứ kém chất lượng, vô giá trị được tạo ra quá nhiều, ông cho rằng: “ Những thứ giá trị là những thứ được tạo nên một cách cân đối, tinh xảo, nhưng giản dị và trang nhã, đường nét cân đối, không rườm rà sặc sỡ mà mang cảm giác sạch sẽ, tinh khiết và khỏe khoắn, đó mới chính là giá trị thực sự. Trong tình hình này chúng ta nợ ngành công nghiệp một cơ cấu đảo chiều, thực tế là: một cái bếp lò bằng gang thép được trang trí cầu kì màu mè lại không giá trị bằng một chiếc bếp đơn giản nhưng có chất lượng tốt. Hàng loạt những sai lầm trong việc tạo ra những ý tưởng mẫu mã sản phẩm là hoàn toàn không chấp nhận được.”
Montgomery Schuyler, một nhà phê bình, một nhà báo có tên tuổi, đã lên án mạnh mẽ diện mạo nền thiết kế của thế kỉ 19, ông nói rằng: “Nếu dở bỏ lớp trang trí bên ngoài bức tường của một tòa nhà trên phố, bạn sẽ nhận ra rằng tòa nhà đó chẳng còn gì gọi là kiến trúc nữa, và tốt nhất là bạn hãy nhanh chóng rời khỏi nó.”
Công trình xây dựng Harrods ở London đã được hoàn thành vào năm 1905 với thiết kế của kiến trúc sư Charles William Stephens. Mặt tiền là điển hình của kiến trúc Victoria
Kiến trúc sư Louis Sullivan, người được gọi là “cha đẻ của các tòa nhà chọc trời” đã lên tiếng kêu gọi các nhà thiết kế hãy kiềm chế bằng cách gợi ý: “Sẽ rất tốt cho xu hướng thẩm mỹ, nếu chúng ta dừng việc theo đuổi quá nhiều vào hình thức bên ngoài, để có thể tập trung sâu sắc vào việc sáng tạo ra các công trình thể hiện rõ sự tinh khiết và công năng của nó”.
Dưới đây là hình ảnh một trong những tòa nhà của Sullivan. Tầng trệt được trang trí, nhưng thiết kế của các tầng trên là một điều gây ngạc nhiên cho nền thiết kế hiện đại của thế kỷ 19, đặc biệt là khi tương phản với kiến trúc Harrods.
Cửa hàng Carson Pirie Scott của Louis Sullivan được thiết kế vào năm 1899 cho Schlesinger & Mayer. Sự đơn giản của các tầng trên là điểm nổi bật cho một công trình xây dựng của thế kỷ 19.
Trong những năm 1920, một phong trào mới nổi lên ở Đức được gọi bằng một từ không thể dịch là Trào lưu Khách quan mới (Sachlichkeit), đó là cảm giác “thực tế”, “ đơn giản”, “thiết thực” ,“ mục tiêu”. Trào lưu Khách quan mới (Neue Sachlichkeit) trong lĩnh vực thiết kế hướng đến mong muốn tìm kiếm tiện ích tinh khiết. Kiến trúc sư người Đức Hermann Muthesius giải thích ý tưởng của tiện ích này có thể được áp dụng cho thiết kế, để sản xuất những thứ mà ông gọi là Maschinenstil, hoặc “machine style” là như thế nào. Chúng ta tìm thấy ví dụ của trào lưu này trong “Nhà ga, phòng triển lãm, cầu, tàu hơi nước ..v..v Ở đây chúng ta thấy đươc các tác phẩm của Trào lưu Khách quan mới (Sachlichkeit) đòi hỏi kỹ năng và mang tính khoa học rất cao, hạn chế tất cả các yếu tố trang trí bên ngoài, và hình dạng hoàn toàn quyết định bởi mục đích phục vụ”.
Thay vì tập trung vào trang trí, những nhà tiên phong khác của thiết kế hiện đại tập trung vào nâng cao hình thức chức năng của các biểu mẫu. Năm 1934, một cuộc triển lãm được giám tuyển bởi kiến trúc sư hiện đại Philip Johnson đã được tổ chức tại Bảo tàng nghệ thuật hiện đại của New York, có tiêu đề “Machine Art”. Trên màn hình là phần khác nhau của thiết bị cơ khí , chẳng hạn như cánh quạt máy bay và chất cách điện công nghiệp. Ý tưởng là để làm nổi bật vẻ đẹp tinh khiết của chức năng, vẻ đẹp và sự sang trọng toát lên từ chính giá trị thực sự chứ không phải từ việc trang trí bên ngoài.
Ấm trà này được thiết kế bởi Naum Slutzky, thợ kim hoàng, nhà thiết kế công nghiệp và bậc thầy Weimarer Bauhaus. Ý tưởng về sự cân đối, tiện dụng không có dấu vết của trang trí-một giải pháp gần như toán học để giải quyết được vấn đề này.
Mất khá nhiều thời gian vào nửa đầu của thế kỷ 20 để phong trào hiện đại chiếm ưu thế, nhưng cuối cùng phong cách và kỹ thuật truyền thống đã vượt trội hơn bởi phương pháp tiếp cận mới hơn. Trong cuốn sách Twentieth-Century Design, Jonathan Woodham lưu ý rằng thẩm mỹ hiện đại được đặc trưng bởi “sự khỏe khoắn, bố cục hình khối, việc sử dụng các vật liệu hiện đại như thép crom mạ và thủy tinh, các bề mặt bằng phẳng được kết nối với nhau một cách hoàn hảo bởi những mảng sáng và tối . Việc sử dụng các màu sắc thường được hạn chế , với trọng tâm là trắng, trắng nhạt, xám và đen”. Thiết kế hiện đại không theo đuổi sự sang trọng từ các họa tiết trang trí bên ngoài mà thay vào đó là tìm kiếm sự hài hòa trong cái đẹp của hình thức và chức năng.
Sẽ thật sai lầm khi cho rằng phong trào thiết kế hiện đại là hoàn toàn chống lại các họa tiết trang trí. Phong cách mới đến và đi , chẳng hạn như các phong trào phổ biến của Art Nouveau và Art Deco . Một số phong cách khác, như trường phái vị lai, theo đuổi vẻ đẹp viễn tưởng, trong khi những người khác, chẳng hạn như trào lưu De Stijl, nỗ lực tìm kiếm để đạt tới nghệ thuật tinh khiết thông qua việc sử dụng những gam màu cơ bản, sự chính xác và bộ môn hình học. Nhưng cơ bản những thay đổi bên ngoài theo phong cách là phong trào ổn định từ vật trang trí không cần thiết, một phong trào hướng tới một hình thức hạn chế hơn sạch hơn của thiết kế có vẻ đẹp nằm trong phong cách và hình dạng của nội dung, chứ không phải trong trang trí bên ngoài.
Nền công nghiệp trang trí kỹ thuật số
Một điều song song có thể nhận thấy được khi chúng ta so sánh giữa lịch sử của nền thiết kế hiện đại với chuỗi thời gian ngắn ngủi hình thành của phần mềm và thiết kế web. Tương tự, khi mà cơ chế sản xuất hàng loạt xuất hiện đã dẫn đến sự rập khuôn trong việc trang trí. Do đó, khi những tiến bộ trong công nghệ màn hình hiển thị và phong cách công nghệ đã dẫn đến sự nặng nề trong việc trang trí các giao diện và các trang web phần mềm. Những nhà thiết kế tiên phong trên mặt trận thiết kế web, đã sử dụng những ảnh động và âm thanh kèm với hình ảnh để tạo nên những trải nghiệm thật phong phú và rực rỡ.
Trước cái nhìn và cảm nhận của những người bấy giờ, khởi nguồn của hệ điều hành lúc đầu với giao diện đồ hoạ người dùng vẫn còn khá đơn giản. Thực tế phép ẩn dụ đã được họ sử dụng, chẳng hạn như cho hình ảnh của thư mục để biểu thị các thư mục tập tin và các nút với các góc xiên để cho người dùng biết họ có thể bấm vào chúng. Nhưng nhìn tổng thể thẩm mỹ còn khá bằng phẳng và hạn chế. Bất kể khi các nhà thiết kế muốn mang đến một trải nghiệm thị giác phong phú hơn, nhưng độ phân giải thấp của màn hình đen trắng đã giới hạn họ.
Chỉ sử dụng hai màu sắc cho giao diện đồ họa đầu tiên của hệ điều hành Mac, Apple quản lý để truyền đạt chiều sâu, kết cấu, các nút và các biểu tượng, mô phỏng các đối tượng thực tế trong cuộc sống. Sự xuất hiện của giao diện đã được hạn chế bởi công nghệ, chứ không phải bởi các nhà thiết kế.
Khi công nghệ phát triển, các nhà thiết kế được tự do thể hiện hình ảnh lớn hơn với giao diện riêng của họ. Với Windows XP, Microsoft đã giới thiệu một phong cách đầy màu sắc trong suốt, mang đến nó một thứ theo hơi hướng vật lý, với nhiều điểm nổi bật, bóng tối và độ dốc.
Apple còn đi tiên phong với việc phát hành Mac OS X, phong cách giao diện với bong bóng nhựa sáng lấp lánh, đường viền sáng bóng như kim loại và các biểu tượng sống động như thật. Thời gian trôi qua, các phong cách hình ảnh của hệ điều hành ngày càng tăng cường độ. Microsoft đã mang đến cho Windows một chủ đề sáng bóng, trong suốt giống như thủy tinh, trong khi Apple giới thiệu nhiều hơn về vật liệu và tín hiệu mô phỏng vào máy tính để bàn và các hệ thống điện thoại di động, chẳng hạn như kết cấu da trong ứng dụng lịch và các hiệu ứng xoay trang thiết thực cho người đọc sách.
Giao diện Windows Vista đặc trưng chủ đề Aero, với màu chrome sáng bóng, giống như kính cửa sổ của nó.
Phong cách mô phỏng các đối tượng thực tế và kết cấu được cho là “skeuomorphs” – có nghĩa là, các yếu tố thiết kế dựa trên biểu tượng lấy từ thế giới thực, với mục đích duy nhất là làm cho một giao diện trông quen thuộc với người sử dụng. Gần đây, các nhà thiết kế đã bắt đầu đặt câu hỏi về tính logic của phong cách trong ứng dụng ghi chú như một miếng giấy, hoặc thêm da và xoay trang hiệu ứng cho một ứng dụng lịch.
Những hiệu ứng này cung cấp cái nhìn thú vị, nhưng chúng cũng là những di tích ghi dấu cho một bước chuyển từ một giao diện bao gồm các thành phần thực tế của cuộc sống tĩnh nhưng không tương thích với sự linh động và tính năng động của giao diện kỹ thuật số.
Phiên bản hiện tại của lịch OS X có kết cấu da khâu và giấy rách cạnh để cung cấp cho sự xuất hiện của một lịch hẹn vật lý.
Với phiên bản mới nhất của Windows 8, Microsoft đã tiến một bước dũng cảm từ bỏ những hình ảnh không cần thiết, cố gắng để cung cấp cho hệ điều hành những tính năng hoàn toàn kỹ thuật số, và trong từ ngữ để diễn tả thì đây là cái nhìn “đích thực”. Giao diện mới nhất được xây dựng trên các nguyên tắc mà Microsoft phát triển cho điện thoại di động phát hành trước đó của nó, trình bày cho người dùng với phong cách thẩm mỹ mà gần như hoàn toàn không có các kết cấu hoặc mô phỏng của các đối tượng thực tế trong cuộc sống.
Thay vào đó, Windows 8 dựa trên kiểu chữ, khoảng cách và màu sắc để mang lại trật tự và sang trọng với khung ảnh số. Hiệu ứng thực tế cuộc sống và phong cách không cần thiết được loại bỏ, và tất cả những gì còn lại chỉ đơn giản là nội dung chính của nó. Chẳng hạn như Muthesius trong một lần đưa ra gợi ý về nhà ga được xem là ví dụ về Maschinenstil, các nhà thiết kế của Microsoft đưa ra nhân định rằng hình ảnh nhà ga xe lửa là nguồn cảm hứng cho giao diện Windows mới, trước đây được gọi là “Metro”.
Màn hình khởi động Windows 8 của phá vỡ đi từ thiết kế máy tính để bàn cũ, một mặt phẳng bao gồm nhiều ô vuông sống động đầy màu sắc, thay vì biểu tượng. Ô vuông không chỉ đơn thuần là một sự lựa chọn phong cách: Chúng cho phép thông tin hữu ích được hiển thị trên màn hình bắt đầu theo cách của một bảng điều khiển.
Những trang Web đã có một sự chuyển biến tương tự trong những năm qua. Thiết kế ban đầu dựa trên Flash cho phép các nhà phát triển kiểm soát điểm ảnh hoàn hảo trên giao diện của họ, và do đó các nhà thiết kế đã không ngần ngại tạo thư mục trực quan phong phú cho nội dung của họ. Khi chúng tôi bắt đầu để nắm bắt tính lưu động của các phương tiện mới và để ngắt kết nối từ trình bày nội dung sử dụng CSS, thiết kế Web đã trở nên hạn chế hơn. Thư mục trang trí không thể thay đổi chiều rộng và vị trí theo ý họ dễ dàng, vì vậy các nhà thiết kế sử dụng hình ảnh ít hơn và dựa nhiều vào phong cách CSS đơn giản hơn nhằm làm cho bố cục của họ thích nghi hơn và dễ dàng hơn để duy trì.
Sự phát triển tiến bộ mà thiết kế đã đáp ứng (việc thích ứng với một trang duy nhất cho phù hợp với kích cỡ màn hình khác nhau và các thiết bị) cũng tốt như việc di chuyển giữa các nhà thiết kế để làm việc trực tiếp trong mã nguồn từ khi mới bắt đầu, bỏ qua các biên tập viên hình ảnh như Photoshop, chúng tôi đã có một bước tiến để đi tới sự đơn giản, nội dung tập trung vào giao diện Web, nguồn gốc vẻ đẹp của nó bắt nguồn từ kiểu chữ, khoảng cách và màu sắc chứ không phải từ một sử dụng nhiều kết cấu và hình ảnh trang trí.
Gần đây nhất, hãng Apple , dẫn đầu trong phong cách thiết kế mô phỏng (skeuomorphism), đã có những bước đầu hướng tới tính xác thực kỹ thuật số với phiên bản mới nhất của hệ điều hành di động của mình là iOS 7. Khởi đầu là những kết cấu da khâu và tách cạnh giấy, thay thế bằng một cách tối giản, chủ yếu là giao diện phẳng , với nhiều màu sắc, biểu tượng đơn giản và bề mặt bán mờ.
Hệ điều hành IOS 7 của Apple là một biến thể ra khỏi skeuomorphism. Thiết kế cũ của iOS ‘Máy tính ứng dụng là bên trái, và đối với iOS 7 là bên phải. Kết cấu hạt, nút vát và thủy tinh sáng bóng, tất cả đã thay thế bằng một giao diện chủ yếu bằng phẳng..
Thiết kế đích thực (Authentic Design)
Thiết kế đích thực nhằm trưng bày những điểm mạnh vốn có của sản phẩm thay vì cố gắng che giấu điểm yếu của chúng bởi những hoạ tiết trang trí bên ngoài. Thiết kế đích thực là việc loại bỏ các tính năng được bao gồm chỉ để tạo ra một sản phẩm quen thuộc hoặc theo mục đích mong muốn.
Thiết kế đích thực là việc loại bỏ các hoạ tiết trang trí bên ngoài và tìm kiếm vẻ đẹp trong nội dung thuần túy.
Trong thiết kế đích thực, phong cách không phải là không quan trọng, nhưng nó không được theo đuổi thông qua trang trí. Thay vào đó, vẻ đẹp của hình thức phụ thuộc vào nội dung, với phong cách là một kết quả tự nhiên của một giải pháp sáng tạo.
Như Deyan Sudjic đã nhận xét về thiết kế của đèn Anglepoise thiên về tính biểu tượng, “Làm thế nào để khi nhìn nó – đặc biệt là hình thức bóng của nó – là một cái gì đó của sự hoài cổ. Nhưng đó là một phần hấp dẫn của nó. Hình dạng chân thật của nó gợi ra một ý tưởng về tính xác thực, cũng giống như các phiên bản đầu tiên của Land Rover đã có các loại tín nhiệm mà đi kèm với một thiết kế dựa trên một ý tưởng về mặt kỹ thuật khéo léo chứ không phải là mong muốn tạo ra một sản phẩm tiêu dùng hấp dẫn.”
Thiết kế của đèn Anglepoise là một giải pháp khéo léo của vấn đề thực tiễn. Nhưng thành quả cuối cùng, chính là một giải pháp hiệu quả, hóa ra có sức hấp dẫn thẩm mỹ riêng của mình
. Trong thiết kế kỹ thuật số, tính xác thực bao gồm một vài điều, mà gần như có thể được tóm tắt như sau:
•Cái nhìn tổng quan về kỹ thuật số:
Chúng tôi không cần phải mô phỏng kết cấu như kim loại, gỗ và da trên một màn hình máy tính. Nó không phải là những gì một giao diện kỹ thuật số được làm bằng, vì vậy mô phỏng đó là không có ý nghĩa. Điều này không có nghĩa là một thiết kế nên chỉ có nguồn gốc đồng bằng phẳng màu sắc – đúng hơn, nó có nghĩa là chúng ta không nên cố gắng bắt chước hoặc bị hạn chế bởi kết cấu từ thế giới thực.
• Sự phát triển cùng với thiết kế mô phỏng(skeuomorphism).
Một cuốn sách kỹ thuật số không cần phải mô phỏng trang giấy vật lý như một biến trang, cũng không một ứng dụng ghi chú nào cần phải trông giống như một giấy pad vật lý, với một bao da, cạnh bị rách và một font chữ viết tay theo kiểu. Skeuomorphism không phải là luôn luôn xấu, nhưng nó luôn luôn giới thiệu những hạn chế không cần thiết trên giao diện. Ví dụ, trong khi một pad giấy tĩnh và một chiều, một giao diện kỹ thuật số không cần phải; nhưng miễn là giao diện được thực hiện để bắt chước một pad giấy, nó phải chịu những hạn chế của phép ẩn dụ vật lý.
• Tập trung vào nội dung hơn là phong cách.
Tập trung vào nội dung chứ không phải là phong cách và trang trí của nó. Bạn có thể nghĩ thời điểm này là nhàm chán, nhưng có bao nhiêu lần bạn nhìn thấy một chủ đề off-the-shelf trên một trang web? Một chủ đề luôn luôn được xây dựng trên nội dung giả và do đó, bởi bản chất của nó, có thể không bao giờ có một đại diện tối ưu nội dung cuối cùng sẽ giữ. Xây dựng chủ đề với các văn bản giả đẩy các nhà thiết kế tập trung vào kiểu dáng và trang trí, chứ không phải là nội dung, bởi vì không có nội dung nào để làm việc với. Chỉ khi bạn làm việc với nội dung thực sự bạn có thể bắt đầu để thực sự biến đổi chức năng thành hình thức.
Không phải là phong cách tối giản
Thiết kế có vẻ đẹp nằm trong chức năng không phải là điều tương tự như phong cách tối giản. Với trước đây, các nhà thiết kế tìm cách loại bỏ các dư thừa, để làm cho sản phẩm dễ dàng hơn để hiểu, để làm cho nó hoạt động tốt hơn và tận dụng tối đa hiệu năng của nó. Sau này khi tìm cách tạo ra một thẩm mỹ tối giản, để cung cấp cho các đối tượng một sự mới mẽ của sự đơn giản và sạch sẽ. Một là một nguyên tắc cơ bản của thiết kế, người kia là sự lựa chọn phong cách.
Bộ giao diện Flat IU , được thiết kế bởi Designmodo, là một đại diện cho sự thay đổi cơ bản đối với thiết kế đích thực. Tuy nhiên, trong thiết kế “Flat” là một sự lựa chọn, không phải là một điều cần thiết.
Nó sẽ là một sai lầm nếu cứng nhắc áp dụng phong cách tối giản cho một giao diện và xem đó như là một phong cách với hy vọng làm cho giao diện đơn giản hơn và mang tính kỹ thuật số “đích thực” . Ví dụ, để tạo một giao diện dễ sử dụng hơn không nhất thiết phải loại bỏ các yếu tố như hiệu ứng đổ bóng, màu sắc và phong cách nền khác nhau. Trong một số trường hợp, nó sẽ đạt được điều ngược lại bằng cách làm suy yếu hệ thống phân cấp và tập trung, đã được thành lập bởi hiệu ứng bóng đổ và màu nền.
Giao diện Outlook 2013 đã được cập nhật để phù hợp với chủ đề hiện đại của Windows 8. Nhưng với giao diện được làm phẳng, tất cả các nội dung và menu đã được sáp nhập vào một khung màu trắng duy nhất, và kết quả là trở nên lộn xộn hơn.
Trong luật của sự đơn giản John Maeda thừa nhận, “Cách đơn giản nhất để đạt được sự đơn giản là cắt giảm một cách thận trọng. Khi nghi ngờ, chỉ cần loại bỏ. Nhưng hãy cẩn thận về những gì bạn loại bỏ.” Lời cảnh báo cuối cùng là rất quan trọng.
Tại sao thiết kế đích thực lại có ý nghĩ quan trọng?
Các ứng dụng Rise là một ví dụ hoàn hảo của thiết kế kỹ thuật số đích thực. Đồng hồ báo thức là một vấn đề đã được giải quyết, nhưng Simplebots quyết định thảo luận các ý tưởng lại từ đầu, suy nghĩ lại về giao diện trong bối cảnh của một bức tranh hoàn toàn mang tính chất kỹ thuật số.
Trong ứng dụng Rise, người dùng có thể cài đặt thời gian với một thanh trượt toàn màn hình đầy sáng tạo, cùng với màu nền thay đổi để phản ánh màu sắc của bầu trời.
Đặc trưng giao diện của Rise là một thanh trượt toàn màn hình, với một màu nền thay đổi để phản ánh màu sắc của bầu trời vào thời gian bạn đã thiết lập. Ta có thể thấy hoàn toàn không có một sự bắt chước để giống như một cái đồng hồ vật lý, một thanh trượt vật lý, hay những tính chất như trong thực tế. Thay vào đó nhà thiết kế đã bao quát hoàn toàn từng chi tiết nhỏ nhặt nhất của chiếc điện thoại, tạo ra những hướng dẫn từ đầu đến cuối để người dùng có thể tận dụng tối đa các chức năng của nó. Thiết kế đầy sáng tạo, không chỉ mang dến cho người những trải nghiệm tuyệt vời mà còn giúp nâng tầm giá trị của ứng dụng so với những ứng dụng khác trên thị trường.
Một giao diện như Rise có thể giúp bạn giải quyết vấn đề thiết kế hoàn toàn bằng công nghệ kỹ thuật số, chứ không phải bằng cách bắt chước hình ảnh của thế giới thực. Màn hình kỹ thuật số cho phép các hình thức trừu tượng, hình ảnh động, màu sắc tươi sáng và sắc thái thống nhất. Nó không cần được giới hạn trong một bảng màu nhẹ nhàng hoặc đại diện tĩnh, cũng không phải bị ràng buộc với các hình thức thiết kế mô phỏng (skeuomorphic). Bằng cách tìm ra cách tốt nhất để miêu tả nội dung như sử dụng lưới pixel, chúng ta có thể đạt đến giải pháp tốt hơn, đơn giản hơn, giao diện sáng tạo giúp người dùng cảm thấy thoải mái, dễ dàng sử dụng hơn, thiết kế cung cấp người dùng một trải nghiệm thú vị và nổi bật hơn hẳn những ứng dụng khác.
Phong cách giao diện phẳng không chỉ đơn thuần là một xu hướng. Đó là mong muốn tập trung vào chức năng, gạt bỏ những chi tiết thừa, không liên quan đến chức năng. Tiến bộ công nghệ đôi khi dẫn đến dư thừa, như công nghệ sản xuất hàng loạt đã làm trong thế kỷ 19 khi trang trí đã trở nên bị lạm dụng, và cũng tương tự như màn hình hiển thị và phong cách công nghệ đã làm trong những năm đầu của web và phần mềm thiết kế. Nhưng theo thời gian việc lạm dụng trang trí đã được hạn chế bởi những người tiên phong của chủ nghĩa hiện đại, người tìm vẻ đẹp trong chức năng, và chắc chắn rằng theo thời gian, phần mềm thiết kế sẽ được thay đổi bởi một mong muốn cơ bản hướng đến vẻ đẹp đích thực trong thiết kế.
Để lại đánh giá