Yanneth sinh ra tại Panama, tốt nghiệp chuyên ngành Branding and Graphic Design và có một vài năm hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật tại Panama và Châu Âu. Với tình yêu và nhiệt huyết không ngừng tuôn chảy trong cơ thể, Yanneth đã đi rất nhiều nơi có ánh mặt trời và những con sóng như một hành trình theo đuổi đam mê. Và hiện tại, cô đã đến Việt Nam, bị cuốn hút hoàn toàn bới con người và vùng đất này.
Với phong cách thiết kế “retropical”, Janneth đã tạo ra cho mình điều đặc biệt khi kết hợp hài hòa giữa những yếu tố khá rời rạc tạo thành một tổng thể hấp dẫn trong tác phẩm của cô. Tại Việt Nam, Janneth tham gia vào sự kiện Saigon Artbook kì 2 với nhiệt huyết có thể chia sẻ và kết nối nghệ thuật với tất cả mọi nghệ sĩ. Và RGB đã có cuộc “bắt cóc” cô tại đây để chia sẻ cùng các bạn.
Hãy cùng tìm hiểu thêm về cô gái Panama cực kỳ thú vị này nhé!
[profile]Tên đầy đủ: Yanneth Albornoz
Showcase @ RGB
Facebook: www.facebook.com/pages/Yanneth-Albornoz
Blog: shk-studio.blogspot.com
Behance: www.behance.net/janetalbornoz
Sở thích: Lướt sóng[/profile]
— “Mỗi ngày, tôi đi bộ và hít thở cùng với đôi mắt của mình. Tôi nhận ra rằng những nền văn hóa, dù cho có cách xa bạn đến đến mấy, cũng luôn là một niềm khao khát. Niềm đam mê những nét đẹp văn hóa thường được minh họa một cách thực tế bằng cách vẽ lại.” /Yanneth Albornoz/
Hi Yanneth,
-
Con đường nào đã dẫn bạn đến với lĩnh vực nghệ thuật nói chung và một họa sĩ vẽ minh họa nói riêng?
Tôi nhớ hồi nhỏ mình luôn cảm thấy bị cuốn hút vào những cuốn truyện tranh, và từ đó, tôi muồn trở thành người vẽ truyện tranh trên báo chí. Tôi bắt đầu thực hành vẽ tất cả những gì mình thấy xung quanh. Mặc dù lúc đó tôi vẫn chưa biết đọc, nhưng tôi hoàn toàn có thể mô tả được điều mà mình cần truyền tải…
-
Bạn nghĩ vẽ tranh minh họa có thật sự khó khăn?
Tôi bước theo con đường nghệ thuật từ khi 14 tuổi, lúc đó tôi vẽ tranh biếm họa cho một tờ báo về chính trị/xã hội hài hước. Tôi phải tạo ra những câu chuyện cuốn hút cũng như là những ý tưởng thú vị để tác phẩm được xuất bản (và trả nhuận vẽ), từ đó tôi đã học được rằng một tác phẩm illustration “đẹp” thì không có giá trị bằng một ý tưởng tuyệt vời. Dĩ nhiên nếu cả ý tưởng và đường nét đều tốt như nhau thì không còn gì để nói, quá tuyệt! (Nhân tiện thú nhận là những tác phẩm illustrations tôi vẽ hồi 14 tuổi có thể gọi là khá xấu 😀 :D)
Tôi cho rằng việc minh họa không khó, về mặt kỹ thuật mọi người đều có thể vẽ hoặc mình họa, nó khá dễ dàng. Nhưng phần thú vị nhất là làm thế nào bạn có thể mô tả lại những gì bạn quan sát, điều này khiến tôi cảm thấy hấp dẫn hơn là chỉ mô phỏng thực tế sự vật.
Việc vẽ minh họa khá dễ dàng, thử thách nằm ở việc bạn cảm thấy hài lòng với phong cách của bạn, hay nói một cách khác là hài lòng với việc bạn là ai. Thực sự, việc vẽ minh họa thì phức tạp hơn nhiều so với việc chỉ thực hiện vài tác phẩm đẹp đẽ, hay chính xác về mặt kỹ thuật.
-
Những tác phẩm của bạn mang phong cách như thế nào?
Ah, tôi nghĩ những tác phẩm illustration chính là một phần con người tôi, bất cứ những gì tôi làm, khi vẽ hoặc cách tôi nấu ăn, cách tôi viết email, bất cứ điều gì tôi tạo ra đều là tôi. Nó như một sự phản ánh, vì thế phong cách đó là chính con người tôi, nói một cách khác là một phiên bản tôi được chỉnh sửa của cuộc sống.
-
Kí ức đáng nhớ nhất trong sự nghiệp hoạt động nghệ thuật của bạn là gì?
Tôi có vài khoảnh khắc đặc biệt trong cuộc đời. Điều khó quên nhất là khi ai đó hoàn toàn xa lạ đến và nói với tôi rằng tôi đã truyền cảm hứng cho họ mạnh mẽ như thế nào. Điều này có thể vì họ đã xem một vài tác phẩm của tôi hoặc chỉ vì chúng tôi trò chuyện cùng nhau.
-
Bạn đã từng có ý định rời bỏ con đường nghệ thuật.
Thỉnh thoảng, tôi phải bước đi trên một con đường khác, đi xa con đường nghệ thuật để lại càng gần gũi hơn với nó. Bạn gọi đó là “nghệ thuật”, nhưng với tôi đó là khoảng thời gian tôi có thể được làm điều mà tôi yêu thích, nó có thể là vẽ tranh minh họa, thiết kế, lướt sóng hoặc viết email… tôi yêu tất cả những hoạt động đó. Vì vậy, câu trả lời là tôi chưa bao giờ từ bỏ những gì tôi yêu thích cả.
-
Cho tới thời điểm hiện tại, điều gì khiến bạn tự hào về bản thân mình?
Điều khiến tôi tự hào nhất có lẽ là việc tôi chấp nhận chính bản ngã của mình, không sợ hãi hay xấu hổ khi là một con người cực kỳ nhạy cảm. Tôi cho phép mình thất bại để trải nghiệm, mắc phải những sai lầm, cười hoặc khóc thật to. Tôi cho phép mình bùng nổ, để chiến thắng, dù đôi khi thất bại, không cần nghĩ quá nhiều về kết quả cuối cùng, Tôi cho phép tôi yêu chính mình và đi đến tận cùng của giới hạn, sau đó cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên.
-
Khi cảm thấy mỏi mệt, bạn thường là gì để tìm cảm hứng?
Tôi thường đi lướt sóng hoặc đi bơi khi cảm thấy mệt mỏi. Về việc tìm cảm hứng, tôi không phải là người cần tìm kiếm nguồn cảm hứng. Tôi chỉ khám phá mọi thứ, sống hết mình. Bản tính tò mò khiến tôi rơi vào nhưng trường hợp thực sự thú vị có thể tự truyền cảm hứng, kích thích và tạo động lực cho chính mình.
-
Bạn có những kế hoạch gì cho tương lai?
Tôi không hoạch định cho tương lai quá nhiều, tôi chỉ cố hết sức làm tốt nhất ở hiện tại. Tôi chỉ biết đơn thuần là mình muốn đi lướt sóng. Có lẽ mọi thứ tôi làm sẽ dẫn tôi vào một con đường nào đó của tương lai.
-
Tại sao bạn lại chọn Việt Nam là điểm dừng?
Lí do tôi đến đất nước này không thú vị bằng lí do tuôi quyết định ở lại đâu. Cứ đi chừng 5 mét là tôi lại phát hiện ra một cái gì đó mới mẻ, đất nước của các bạn thật sự giàu có theo nhiều cách nhìn nhận, nó như là một nguồn cảm hứng bất tận chứa đựng nhiều thử thách thú vị. Tôi yêu điều này!
-
Bạn sẽ tiếp tục phát triển sự nghiệp ở Việt Nam hay chỉ đơn thuần là đi du lịch?
Vào thời điểm hiện tại, tôi đã mua một cái nồi cơn điện rồi (cười), điều này cho tôi biết rằng mình sẽ ở đây khá lâu. Tôi nghĩ có nhiều lí do để khám phá ở đây hơn chỉ về vấn đề nghề nghiệp. Tôi đang phát triển theo rất nhiều hướng, sự chuyên nghiệp, tinh thần và cảm xúc… Với tôi Việt Nam không chỉ là một điểm đến du lịch. Tôi chưa bao giờ có cảm giác mình là một du khách, tôi yêu cuộc sống nơi này và có thể ngồi hàng giờ với người phụ nữ bán Cà phê sữa đá mỗi buổi sáng.
-
Một vài sự kiện thú vị mà bạn đã tham gia tại Việt Nam? Bạn cảm thấy như thế nào về những sự kiện này?
Khi tôi đến Việt Nam, tôi có cơ hội gặp gỡ với những chàng trai trong sự kiện Saigon Artbook, cùng với họ, tôi tham gia vào SGAB kỳ 2 và tổ chức một buổi triễn lãm. Đồng thời, tôi cũng đang theo một sự kiện của những nghệ sỹ cư trú về việc thực hiện chuỗi các tác phẩm, và nó vẫn đang được tiến hành. Tôi nghĩ tôi đã được gặp gỡ rất nhiều những nghệ sỹ tuyệt vời sống ở đây, cả người Việt và người nước ngoài, tất cả đang cùng làm cho nghệ thuật trở nên phong phú và thú vị.
-
Điều gì khiến bạn ấn tượng về con người và nền văn hóa Việt Nam?
Tôi không thể kể ra một điểm riêng biệt nào cả, tất cả đều vô cùng phong phú đối với tôi. Nó không chỉ là một thứ gì đó, toàn bộ đất nước các bạn khiến tôi ấn tượng mạnh mẽ, cả con người cùng những điều mà họ đã làm mọi thứ…
-
Theo quan điểm cá nhận của bạn, bạn nghĩ sao về các thiết kế tại Việt Nam?
Tôi thấy những thiết kế tại đây có vẻ đặc trưng bởi những ký tự màu đỏ đậm, không có nhiều sự khác biệt trong typography giữa các cửa hàng khác nhau cũng nhưng những nhãn hiệu, tôi nhận ra điều này khi đi dọc các con đường Việt Nam, chúng gần như là tương tự nhau rất nhiều. Nói một cách khác, các bạn có những phong cách thiết kế khá bắt kịp xu hướng và mang tính toàn cầu. Nếu bạn hỏi tôi điều gì tôi thích nhất, thì có lẽ đó là những chữ cái đậm có màu đỏ. Ít nhất là tôi cũng nhận ra đó là thẩm mỹ tại đây, và tôi thường yêu thích những gì thực tế hơn là xu hường thiết kế.
[quote]Nhìn vào chính bạn, sống hết mình, tin tưởng vào con đường mà bạn đang làm, vào sự độc đáo riêng biệt của chính bạn.[/quote]
Lan man
— Điều gì khiến bạn sợ nhất?
Ah, ah, tôi không biết 😀 (Tôi mất 15 phút để tự vấn là tôi sợ gì nhất, tôi phải hỏi cả bạn thân của tôi… và cuối cùng chúng tôi vẫn không tìm ra câu trả lời :D)
— Bạn thích món ăn nào ở Việt Nam?
Bánh Xèo. Và tôi cũng có một cảm xúc vừa yêu vừa ghét Nước Mắm, tôi thích nó nhưng nó khiến khuôn mặt tôi bị dị ứng.
— Bạn thích nơi nào tại đây?
Tôi yêu những bậc cầu thang Bình Thạnh, nơi tôi đang ở. Có một người phụ nữ pha cà phê sữa đá. Mặc dù khả năng sử dụng Tiếng Việt của tôi rất tệ, nhưng chúng tôi kết thân khá dễ dàng. Tôi ngồi trên những ghế nhựa đỏ và thương thức cà phê, tuyệt vời!
— Nói về Việt Nam trong 3 từ?
Caphe sua da. 😀
— Ai là thần tượng của bạn?
Tôi không thần tượng bất kì ai cả.
— Hoạt động nào bạn thích nhất?
Lướt sóng, và bây giờ là lái chiếc xe Super Cub 50 Honda tại Việt Nam! 😀
— Bạn thường làm gì trong thời gian rảnh?
Thỉnh thoảng rảnh rỗi, tôi thường đi bơi, tập yoga, hẹn hò với vài người bạn, mơ về việc lướt sóng, thiền và uống vài ly mojitos ở Bùi Viện.
— Nick name của bạn là gì?
Chiqui. Trong tiếng Tây Ban Nha “chiquita” nghĩa là “nhỏ bé”, vì thế những người bạn của tôi gọi tôi là “chiqui” vì tôi siêu nhỏ. 😀
— Miêu tả chính bạn trong 3 từ:
Nhạy cảm – nhiệt tình – siêu nhay cảm. 😀
–Bạn có muốn gửi lời đến các nghệ sĩ Việt Nam?
Nhìn vào chính bạn, sống hết mình, tin tưởng vào con đường mà bạn đang làm, vào sự độc đáo riêng biệt của chính bạn.
Cám ơn và “Cam On” bởi sự chào đón và tình cảm ấm áp. Tất cả nhưng nghệ sĩ tôi từng gặp nơi đây đều là những tài năng đáng ngạc nhiên, có lẽ tôi không thể ở bất kì nơi nào khác tuyệt vời hơn vào khoảng khắc này trong cuộc sống của mình, Cám ơn các bạn rất nhiều!
Cám ơn Janneth cùng những chia sẻ rất nhiệt tình và vô tư của bạn. Hy vọng với tình yêu bạn dành cho Việt Nam, nơi này sẽ tiếp tục là niềm cảm hứng bất tận cho những tác phẩm nghệ thuật cũng như là động lực cho con đường của bạn phía trước.;)
* Bài viết và hình ảnh được cung cấp bởi tác giả. Vui lòng gửi email về banbientap@rgb.vn nếu bạn có ý định đăng tải lại.
Để lại đánh giá