Montreal, giống như bất kỳ thành phố nào khác, có đầy rẫy những người vô gia cư. Và cũng như những thành phố khác, có một phần lớn những người làm mọi thứ có thể để không phải nhìn thấy người vô gia cư. Bạn biết chính xác ý tôi là: Bạn phát hiện một người vô gia cư cách đó vài mét, bạn liền tăng tốc, lấy điện thoại từ trong túi ra hoặc tìm mọi cách để tránh việc bị họ xin xỏ và chắc chắn bạn sẽ nói “Không!”.
Nếu bạn thừa nhận bạn đã từng hành xử như trên thì những bức ảnh này là dành cho bạn. Bạn phải hiểu rằng tôi không hề phán xét bạn, bởi vì, tôi cũng từng như vậy. Nhưng một ngày, tôi nhận ra những người vô gia cư cũng là con người, giống như tôi. Và nếu tất cả chúng ta xem họ như những người bình thường – không phải là một kẻ ăn xin, chúng ta sẽ nhận ra đó là một sai lầm lớn mà chúng ta xây dựng cho chính mình. Ý tôi là, làm sao chúng ta có thể xem đó là bình thường khi xung quanh chúng ta có quá nhiều những người sống trong hoàn cảnh khốn khổ?
Hãy dành một cái nhìn lạc quan ở một khía cạnh buồn trong xã hội này, và đừng nhìn đi hướng khác nữa bởi vì những khung cảnh này sẽ không đi đâu cả. Và lần tới khi gặp họ, dù bạn có cho họ tiền hay thức ăn hay không cũng đừng vờ nhìn đi hướng khác nữa. Bởi vì bạn có thể trò truyện cùng họ, tôi chắc chắn rằng họ quý trọng nụ cười của bạn hơn tờ 1$ trên tay bạn!
Mặt trái của đồng tiền
Giấc ngủ trưa ở công viên
Bãi đỗ xe có giá thuê rẻ hơn
“Tôi ước mình có một cái giường”
Người phụ nữ vô hình
“Tôi cần thức ăn cho cả hai”
“Bố ơi sao ông ấy lại ngủ ở đây?”
Họ dạy bạn cách để cho đi
Mua sắm thức ăn
“Đừng bận tâm đến tôi”
“Tôi hứng chịu cả cơn mưa”
“Đừng nhìn đi hướng khác khi thấy tôi nhé!”
Nguồn: boredpanda.com, RGB biên tập
Để lại đánh giá