[Nhân vật] Nhựt Nguyễn – Kẻ cầu toàn và đam mê truyền lửa

Cùng RGB chia sẻ những câu chuyện rất thật, niềm đam mê rất thật của Nhựt Nguyễn trong một bài phỏng vấn cũng rất “lạ”..

Bước chân vào con đường design từ một xưởng in khi còn là một chàng trai 19 tuổi, với niềm đam mê học hỏi, tinh thần lạc quan không ngừng khám phá và tiến lên phía trước, Nhựt Nguyễn đã đạt được những bước đi vững chắc và ghi dấu ấn cá nhân trong lĩnh vực thiết kế. Không dừng lại ở việc tạo ra những tác phẩm độc đáo, Nhựt Nguyễn tiếp tục thực hiện đam mê của anh với vai trò một người thầy, một người “truyền lửa”, Nhựt quan niệm “Mình yêu nghề thì phải làm cho nghề phát triển, chứ không phải phát triển chỉ mỗi cá nhân mình.”


Món quà RGB.vn dành tặng Nhựt Nguyễn – Art work: Ni Mun RGB

Tên đầy đủ: Nguyễn Quang Nhựt
Sinh nhật: 02/08/1986
Thích nhất: đi xe đạp, ngủ, ăn ăn và ăn rồi mới tới vẽ =]]
Ghét nhất: nóng, trời nóng thì không làm gì được.
Trang cá nhân: lai.carbonmade.com

Công việc hiện tại của Nhựt như thế nào rồi nhỉ?

Hiện tại Nhựt đang đi dạy và làm freelance.

Được biết thì Nhựt đã chuyển hẳn sang đi dạy và mở một số lớp về design?

Nhựt đang trợ giảng lớp Digital Painting cho anh Phan Vũ Linh ở Art& Design Workshop cùng với 2 bạn Quán Đình Phước và Trương Huyền Đức. Tham gia đội ngũ giảng dạy ở VTCA và có mở thêm lớp Color Theory của riêng Nhựt.

Nhựt tham gia trợ giảng cho anh Linh cũng hơn 1 năm rồi. Lúc đầu đi dạy vì thấy vui. Ngày đầu tiên cũng vậy và bây giờ cũng vậy.


Spring Princess

Điều gì đã thôi thúc Nhựt quyết định như vậy?

Mình yêu nghề thì phải làm cho nghề phát triển, chứ không phải phát triển chỉ mỗi cá nhân mình.

Mà Nhựt không gọi đó là đi dạy mà là đi truyền kinh nghiệm, mỗi lần truyền đạt kinh nghiệm cho các bạn mới vào nghề là mỗi một lần Nhựt được hệ thống lại kiến thức của mình. Nhựt học hỏi những điểm mới, những suy nghĩ mới từ các bạn. Điều đó trở thành nguồn cảm hứng trong công việc tìm tòi và nghiên cứu của Nhựt. Đi dạy luôn vui, chỉ thấy buồn những khi học viên làm bài cẩu thả hoặc không chịu làm bài tập =]]
Cứ mỗi khoá các bạn học viên lại cho Nhựt một cái nhìn mới mẻ, và đi dạy Nhựt cảm thấy mình ôn hoà hơn nhiều so với trong cuộc sống và công việc chính thức, tâm trạng nhẹ nhàng và thoải mái lắm 😀

Khi quyết định đi dạy, Nhựt có đang dở dang với dự án hoặc công việc hiện tại nào không?

Lúc đầu trợ giảng thì không có. Sau này Nhựt ấp ủ dự định về một nhóm thiết kế cho riêng mình tuy nhiên những đồng đội của Nhựt lại không cùng chí hướng với Nhựt. Đó là một chuyện không vui cho phép Nhựt không kể ra. Cũng vì lý do đó mà Nhựt quyết định mở lớp cho riêng mình, việc mà Nhựt luôn sợ không có thời gian để làm. Đi dạy làm cho Nhựt cảm thấy thoải mái và vui vẻ hơn, nhưng đó là một công việc cần tính trách nhiệm cao. Mình không thể bỏ lớp đột ngột vì bất cứ lý do gì, cũng không thể lơ là với học viên, vì các bạn cần mình truyền đạt kinh nghiệm mới tìm đến mình. Có rất nhiều trung tâm và giảng viên khác nhưng các bạn ấy chọn mình thì mình không được phụ lòng tin của các bạn ấy .

 

Nhựt có thể chia sẻ con đường đưa Nhựt đến với niềm đam mê thiết kế và những công việc đang làm hiện nay?

Nhựt tốt nghiệp phổ thông đã đi làm rồi. Đủ điểm chuẩn để vào MTCN nhưng gia đình không đủ điều kiện đi học nên Nhựt quyết định bỏ học để đi làm ở 1 cưả tiệm làm tóc. Ở đây Nhựt được 1 khách hàng chỉ cho học “vi tính” vì lúc đó nghe nói là “chỉnh hình ở studio cũng được nhiều tiền lắm”. Thế là sang đi học ở DPI, chiều tối vẫn đi làm. Sau 3 tháng học thì Nhựt nghe thầy Tài bảo có khiếu về in. Nghe khen vậy nên về nhà làm hồ sơ xin việc ở 1 số nhà in bằng cách “google”. Được 1 nhà in nhận việc và bắt đầu với ngành này. Lúc đó 19 tuổi. Cứ làm việc như vậy sau 1 năm thì bắt đầu có kinh nghiệm đi làm ở các công ty khác. Thu nhập luc đó cũng ổn định nên Nhựt quyết định quay lại ĐH Kiến Trúc khoa MTCN hệ tại chức. Có 1 anh cùng lớp làm ở VNG giới thiệu cho Nhựt vào đó. Chỉ nghĩ là vào học kinh nghiệm thêm thôi, nhưng không ngờ lại là 1 ngã rẻ và gắn bó với nghề này luôn. Từ việc bắt đầu lại chuyện học vẽ đến bây giờ là đi truyền đạt kinh nghiệm cho các bạn mới vào nghề. Nói ra thì cũng phải cảm ơn anh Phan Vũ Linh đã hướng dẫn, hỗ trợ, bạn Trương Huyền Đức và Hoàng Quản (thành viên của zidean art) đã cổ vũ động viên rất nhiều. 😀

19 tuổi đã bắt đầu bước vào nghề này tại một xưởng in, thời gian làm tại đây đã đem đến kinh nghiệm, cơ hội gì cho Nhựt?

Nhựt từ một nhân viên xếp thành phẩm và kiểm tra thông số máy theo chỉ thị cuả sếp rồi được chuyển qua làm F.A. Nói thêm, F.A là công việc xếp các file vào khổ giấy để in. Kiếm tra file xem có đủ chất lượng để in hay không. Tách file, tách màu, xuất phim để in. Việc kiểm tra đó giúp Nhựt hiểu thêm được rất nhiều kỹ thuật từ file cuả khách hàng. Đó lại là một trong những nhà in lớn lúc bấy giờ là nhà in Nhất Thống nên khách hàng đều là khách hàng có file “xịn” như Coca Cola, Sheraton Hotel, Caravel hotel, FCB advertising… Làm ở đó 1 năm ngoài trừ kinh nghiệm tự học còn các mối quan hệ với các designer cuả các thương hiệu này nữa. Có lẽ lúc đó do còn nhỏ mà đã đi làm nên được các anh chị này giúp đỡ cũng rất nhiều.

Con đường Nhựt bước đến lĩnh vực thiết kế cũng không hề bằng phẳng và dễ dàng, đã có những lúc Nhựt cảm thấy mệt mỏi và muốn bỏ cuộc?

Mệt mỏi thì nhiều. Có lúc trong giờ làm việc phải chạy vào toilet ngồi khóc đó chứ chơi à. Mà khóc xong rồi cũng phải nhe răng cười 1 cái rồi ra làm tiếp thôi. Những kỹ năng của mình, Nhựt có thể làm nghề khác, nhưng Nhựt yêu ngành này. Còn việc bỏ cuộc thì chưa bao giờ, 8 năm, dù ở rất nhiều mảng khác nhau nhưng đều cùng là lĩnh vực thiết kế, Nhựt nói rồi, Nhựt yêu nghề này mà, Nhựt yêu cái đẹp.

Những thành công và thất bại đáng nhớ nhất trong sự nghiệp thiết kế của Nhựt?

Thành công nhất với Nhựt đến giờ là sống và chăm lo cho gia đình được bằng chính nghề mình yêu thích. Đó là một thành công “màu hồng” cuả Nhựt 😀  Thất bại thì không ít, thất bại đáng kể nhất là đó là nỗi sợ cuả bản thân. Nhựt tự tạo áp lực cho mình quá nhiều đến mức mệt mỏi mà không thể hoàn thành công việc dù khách hàng không yêu cầu đến mức như thế. Nhựt cầu toàn và cứ suy nghĩ đó là một job có thể làm nên danh tiếng cuả mình nếu mình làm tốt nó. Tự tạo ra những áp lực vô hình và cuối cùng Nhựt tự phải bỏ cuộc. Rõ ràng cầu toàn chưa chắc đã là một ưu điểm, nên đặt ra một mục tiêu trong khả năng cuả mình.

Con đường sự nghiệp trong thời gian đến của Nhựt sẽ như thể nào nhỉ?

Sau quá nhiều thăng trầm trong nghề thì Nhựt cũng không dự định xa được nữa. Đi được đến đâu thì hay đến đó. Trước mắt Nhựt sẽ tiếp tục rong ruổi với những thử thách trong ngành nghề cuả mình. Tiếp tục học và làm với đam mê cuả mình. Còn tương lai xa,  chỉ muốn có một cưả hiệu nho nhỏ bán đồ nội thất và tranh cuả mình. Có người mua tranh là vui lắm lắm rồi! Mà bây giờ còn vẽ tệ lắm, còn phải luyện dài dài.

Nhựt là con người mâu thuẫn nên thiết kế cũng mâu thuẫn như vậy. Khi tưng bừng loè loẹt, khi trầm ngâm..

Con người, lối sống của Nhựt có ảnh hường gì đến phong cách sáng tác không nhỉ?

Có, nhiều lắm, Nhựt là con người mâu thuẫn nên thiết kế cũng mâu thuẫn như vậy. Khi tưng bừng loè loẹt, khi trầm ngâm, không cố định một phong cách nào cả. Còn phong cách sáng tác tranh thì Nhựt có lẽ chịu ảnh hưởng từ những suy nghĩ của Bố.

Cảm hứng sáng tác của Nhựt thường đến từ đâu?

Cảm giác cuả Nhựt hay đến nhất là khi nghe nhạc và đi xe đạp. Thi thoảng là một đoạn văn hay của cô bạn thân, những đoạn văn miêu tả không có mở đầu, cũng không có kết thúc, chỉ đơn giản là những suy nghĩ huyễn hoặc về bản thân cô. Chúng tạo cho Nhựt cảm hứng.

Nhựt có ngưỡng vọng hoặc đang thần tượng một người nổi tiếng nào không?

James Jean và Natalie Shau là 2 nghệ sĩ mà Nhựt rất thích, có thể Nhựt cũng bị ảnh hưởng it nhiều từ họ.


Cá Tính

Những tác phẩm của Nhựt đều mang một nét rất riêng, rất có hồn. Đặc biệt là hầu hết các tác phẩm đều có cảm hứng từ màu hồng!?

Bố Nhựt là một người bị khiếm thị. Lúc bé, có một lần hỏi Bố: “Bố ơi, màu hạnh phúc là màu gì? –  Bố trả lời là màu hồng. Nhựt hỏi tại sao thì Bố bảo “vì nó êm đềm và nhẹ nhàng chứ không rực rỡ như một cuộc vui”. Nhựt lại hỏi Bố màu gì buồn nhất thì Bố vẫn trả lời là màu hồng. “Vì đó là khi nó buồn không ai biết. Đó là một nỗi buồn không tên, chẳng ai đặt tên nỗi buồn bằng một màu hồng.” Và điều đó đã mang suy nghĩ cuả Nhựt đến giờ, ngay cả khi Bố không còn cạnh Nhựt. Người ảnh hưởng nhất trong sáng tác cá nhân cuả Nhựt, có lẽ là Bố.

Cuộc sống hiện tại của Nhựt có thể gọi là “màu hồng” không hen?

Chắc có, hơi hơi hồng. =]] Cần thêm một chút êm đềm nữa cho một giấc mơ. Có thể câu chuyện mỗi tối trước khi ngủ chẳng hạn.

Cảm ơn Nhựt đã dành thời gian và có những chia sẻ rất thân thiện với độc giả RGB cũng như những người  đam mê lĩnh vực này. Chúc bạn sẽ tiếp tục có nhiều thành công hơn nữa trên con đường mà Nhựt đam mê và yêu tha thiết!

 

Ban Biên Tập RGB.vn


Trong nỗ lực đem đến nhiều hơn nữa những bài viết chất lượng dành cho độc giả, RGB.vn mong muốn sẽ giới thiệu đến các bạn những bài viết nội dung hay được biên tập kỹ lưỡng và nghiêm túc. Hy vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ chúng tôi. Khi trích dẫn lại bài viết xin vui lòng ghi rõ nguồn, link RGB.vn